Tô Nhân quay mặt đi, chỉ thấy mặt càng đỏ hơn, không chịu được vẻ mặt nghiêm túc và giọng điệu cẩn thận của anh, đặc biệt là khi nhìn thấy trong đôi mắt đen láy đó chỉ có bóng dáng của mình, cô luôn cảm thấy hơi khó thở.
“Cho anh một cơ hội nữa nhé, đi nào, để huấn luyện viên Cố dạy em, chắc chắn sẽ học nhanh hơn bên kia.”
...
Tô Nhân cố gắng bình tĩnh lại, nghiêm túc học tập, cô vốn là người thông minh, học gì cũng nhanh, sau hai giờ học, cô thực sự đã có thể trượt được, chỉ là chưa đủ thành thạo.
Cố Thừa An đứng bên cạnh nhìn, không ngừng khen ngợi cô: “Sớm biết em lợi hại như vậy, năm nay cuộc thi trượt băng của phường nên cử em đi! Người ta nói phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời, xem ra đồng chí Tô Nhân của chúng ta cũng có thể gánh vác bầu trời cuộc thi trượt băng!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây