Cố Thừa An kéo tay áo cô, nhìn Tô Nhân đánh giá ánh mắt ngoan cố của mình, thật muốn véo má cô mấy tháng nay nuôi lên thịt.
Tay ngứa, lòng cũng ngứa.
Nhưng trên mặt lại nghiêm túc: “Anh viết nhà mình tên em, anh còn không sợ, em sợ cái gì??”
Cũng đúng, Tô Nhân suy nghĩ.
“Hơn nữa, em không muốn nhập hộ khẩu vào Bắc Kinh à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây