“Chúng ta quang minh chính đại, lại không phải làm việc chui...” Cố Thừa An phát hiện cô gái này lo lắng nhíu chặt khuôn mặt nhỏ, dần dần ngậm miệng lại.
“Anh có thể đừng để người nhà anh nghe thấy những lời này không... Chúng ta mới giải trừ hôn ước, đây lại là chuyện gì nữa vậy.” Tô Nhân không dám tưởng tượng ra cảnh tượng đó, giống như hai người đều phát điên vậy.
“Được.” Cố Thừa An an ủi cô: “Em đừng lo lắng, vậy anh sẽ âm thầm theo đuổi em, được không?”
Tô Nhân: “...”
“Đồng chí Cố Thừa An, anh có phải nhất thời bốc đồng không... Anh thực sự... thích tôi sao? Có phải hiểu lầm gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây