Tô Nhân ngây người tại chỗ, cô nhìn vào đôi mắt của Cố Thừa An, đa phần thời gian đều là đôi mắt ngạo nghễ, phóng khoáng tùy ý của một thiếu gia trẻ tuổi, lúc này lại nghiêm túc vô cùng, đôi mắt sâu thẳm như biển cả chứa đầy sự tập trung, trong con ngươi chỉ phản chiếu hình bóng của cô.
Cụp mắt xuống, lông mi Tô Nhân khẽ run, hàng mi dài cong vút rậm rạp che đi sự hoảng loạn thoáng hiện trong đôi mắt hạnh, tay nắm chặt góc áo, chỉ cố gắng trấn tĩnh tinh thần: “Ồ, hóa ra ba chữ này mới là chìa khóa.”
Môi mỏng của Cố Thừa An cong lên, đường nét hàm dưới sắc bén trong nháy mắt trở nên mềm mại hơn nhiều, anh dựa vào lưng ghế một cách đường hoàng, nhìn chằm chằm vào cô gái đang cố tự lừa dối mình trước mặt.
Không chút nương tay phá vỡ sự tự lừa dối của cô.
“Anh nói anh thích em, Tô Nhân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây