Cố Thừa An không biết tại sao người này đột nhiên đến bắt chuyện với mình nhưng nghĩ đến bà ta dù sao cũng là mẹ ruột của Tô Nhân, anh chỉ gật đầu: “Cũng ổn.”
“Các bạn trẻ các cháu đúng là giỏi thật, cô nghe bà nội con nói, con làm việc ở cục quản lý nhà đất gì đó, đúng là lợi hại.” Lương Xuân Lệ ôm con trai Nhị Trụ, cúi đầu nói với con trai: “Nhị Trụ, nhìn anh trai này của con xem, lợi hại thế nào, sau này con phải học tập theo người ta biết không?”
“Con không... Con không có...” Nhị Trụ vừa định kêu lên một câu mình không có anh trai nào khác thì nhìn thấy vẻ mặt nghiêm nghị của người đàn ông đối diện, trên khuôn mặt anh tuấn cương nghị đầy vẻ ngang tàng, trông có vẻ hơi đáng sợ.
Nhị Trụ nuốt những lời còn lại, rốt cuộc không dám mở miệng nữa.
“Đồng chí Cố Thừa An, trời lạnh thế này. Con còn phải ra ngoài làm việc, tay chân sẽ bị cóng mất, cô không biết làm gì khác, đan len thì vẫn được, con xem, đừng chê nhé.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây