Trên lầu.
Tô Nhân ôm sách đứng trước cửa phòng Cố Thừa An, nghe thấy người bên trong gọi mình vào, cô mới đẩy cửa bước vào.
Phòng của Cố Thừa An cũng giống như con người anh, đơn giản rõ ràng, đồ đạc chủ yếu là màu nhạt, đồ đạc cũng ít, chỉ tùy tiện ném một bộ bài xì phé lên bàn, hơi lộn xộn, bên giường đặt một chiếc ghế gỗ, trên đó khoác hai bộ quân phục.
Người đàn ông nằm trên giường, chân phải duỗi thẳng ra, mắt cá chân quấn băng, hiện tại một ngày phải thay thuốc hai lần.
“Sách anh muốn.” Tô Nhân đưa hai cuốn sách cho anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây