“Anh và Tân Mộng Kỳ?” Cố Thừa An gõ hai đốt ngón tay lên mặt bàn, phát ra tiếng giòn tan, nhíu mày, nhìn Tô Nhân với vẻ nghi hoặc: “Sao em cứ liên hệ cô ta với anh vậy?”
Tô Nhân thấy Cố Thừa An như muốn nổi giận, rụt cổ lại: “Cô ta không phải thích anh sao, em tưởng anh cũng thích...”
“Anh thích cô ta? Đừng có đùa!” Cố Thừa An phủ nhận một cách chắc nịch.
“Ồ.” Tô Nhân lẩm bẩm trong lòng, bây giờ không thích, sớm muộn gì cũng thích thôi, chỉ là thấy tâm trạng Cố Thừa An lúc này không tốt lắm, cô không dám nói ra.
Cố Thừa An liếc mắt đã nhìn ra Tô Nhân không tin lời mình nói, nghiến răng thở dài hai tiếng, thu tay lại nắm thành nắm đấm, nhất thời lại không biết nói gì nữa, cuối cùng tức giận quay người bỏ đi, tiếng bước chân xuống cầu thang ầm ầm, giẫm đến rung trời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây