Ở cửa lớn, Cố Thừa An dựa vào khung cửa, vừa nhai hạt dưa vừa nhìn cô, dường như đang nói tự cầu phúc.
Tô Nhân không hiểu ý của ánh mắt này, đang nghi ngờ thì nghe Quân Quân lên tiếng.
“Cô Nhân Nhân về rồi, mau đến chơi với chúng con đi.” Quân Quân mách với cô: “Chú không chịu chơi với chúng con, quá đáng quá.”
Đến khi Tô Nhân bị một đám trẻ vây quanh, quấn lấy cô kể chuyện, Tô Nhân mới hiểu ra thì ra ánh mắt đó là có ý này.
Cố Thừa An ở một bên vừa ăn hạt dưa vừa xem kịch, khóe môi hơi nhếch lên, khiến Tô Nhân trừng mắt nhìn anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây