Chuyện của Cố Thừa Huệ được giải quyết, Tô Nhân đang yên tâm làm việc ở văn phòng nhà máy, pha một tách trà hoa cúc, những cánh hoa màu vàng bị nước nóng làm tan ra, tỏa ra mùi thơm ngào ngạt.
“Nghe nói chưa? Bên ngoài có một số tên lưu manh bị bắt rồi.” Du Phương là người đưa tin, ba năm trước theo quân đội đến quân khu, vì trình độ cao, người cũng thông minh nên năm ngoái được phân công công tác.
Nhân viên tuyên truyền Giả Yến chỉ thiếu điều vỗ tay khen hay: “Thế thì tốt quá, như vậy cũng yên tâm hơn chứ.”
Tô Nhân đặt chiếc cốc tráng men xuống, lòng bàn tay ấm áp, cầm bút viết vội, nghe vậy ngẩng đầu lên, đôi mắt như tranh vẽ, khóe mắt đuôi mày nhuốm ý cười nhàn nhạt: “Thật tốt!”
Mọi thứ đều rất tốt, sau khi mặt trời mọc không có bi kịch nào xảy ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây