Cuối tháng chín, cái đuôi của mùa hè vẫn còn lắc lư, gió mát buổi sáng sớm vẫn còn hơi lạnh.
Tô Nhân mặc chiếc áo sơ mi kẻ sọc đỏ trắng mới may, quần công nhân đen đến nhà máy của gia đình.
Cô đi làm được hơn một tuần, đã dần thích nghi với cuộc sống ở đây, cường độ công việc thực sự không lớn, tất nhiên, điều này chủ yếu là nhờ vào nền tảng văn chương tốt của cô, hiệu suất làm việc rất cao.
Tuy nhiên, hôm nay trong văn phòng xuất hiện một gương mặt quen thuộc xa lạ, đối diện với chị đại nhân sự, Tân Mộng Kỳ đang làm thủ tục nhậm chức.
Du Phương thấy Tô Nhân vừa đến liền kéo cô sang một bên, cầm bình nước ấm rót nước làm bình phong: “Cô ta đi cửa sau vào đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây