Tiếng gõ cửa vang lên đủ một phút mới đánh thức được Cố Thừa An.
Anh vừa tỉnh dậy nhưng không muốn mở cửa, không biết là ai nhưng ai đến cũng phiền.
Nhưng tiếng gõ cửa lại rất nhẹ nhàng, như gãi ngứa, không ngừng vang lên, cuối cùng lại phát ra tiếng động như tiếng mèo kêu, có một giọng nói quen thuộc khẽ gọi: “Cố Thừa An, anh tỉnh chưa?”
Đứng trước cửa là con cáo đội lốp thỏ, Cố Thừa An đã nhận ra cô, liền cau mặt, nhìn cô từ trên cao xuống.
“Sao em lại đến đây, đồng chí Tô Nhân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây