“Cô còn dám nghe nhạc vàng nữa sao?” Cố Thừa An cười khẩy, cô gái trước mặt trông có vẻ nhát gan, anh cố tình dọa cô: “Đây là nhạc từ Cảng Thành, những bài hát bên trong không lành mạnh, là nhạc vàng, nếu bị người ta phát hiện ra, cô sẽ bị bắt đi đấu tố đấy.”
Đôi mắt sáng ngời như nước của Tô Nhân lóe lên ánh sáng suy tư, cô vừa tin vừa không: “Nếu tôi bị bắt đi đấu tố, anh cũng không thoát được đâu.”
Cố Thừa An chống một tay vào hông, bị chọc cười: “Cô bị bắt thì liên quan gì đến tôi?”
“Là anh cho tôi mượn cuộn băng nhạc, nếu tôi bị bắt, chắc chắn anh cũng không thoát được, là đồng phạm.” Tô Nhân càng cảm thấy anh đang lừa mình, người này chắc chắn đang nói dối.
Nếu nghe nhạc vàng trong cuộn băng nhạc thì sẽ bị bắt đi đấu tố, sao anh vẫn bình an vô sự.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây