Cắn nhẹ môi suy nghĩ một lúc, Tô Nhân bước đến bên cửa sổ, nhẹ nhàng nhìn xuống, thấy người đàn ông đó vẫn đang đứng đó, lập tức lùi lại mấy bước.
Vừa nãy mình nói rất oai phong, bây giờ lấy băng nhạc ra thì mất mặt biết bao.
Hai bím tóc tết từ ban ngày đã được tháo ra, mềm mại rủ xuống vai, Tô Nhân một tay cầm băng nhạc, một tay xoắn tóc suy nghĩ, suy nghĩ một lúc rồi quay người mở cửa phòng, nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Cô phải hỏi, nếu cuộn băng nhạc này thực sự là của anh thì mình cũng không nên chiếm giữ.
Cô không phải là người như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây