Còn Quân Quân, một người trưởng thành ngoài hai mươi tuổi, ở đó trông thật lạc lõng, chỉ mong nhanh chóng dùng màu tô lên Tôn Ngộ Không, vẽ sớm thì xong việc sớm.
Miêu Miêu vừa đến chỗ quản lý công viên giải trí đóng tiền thuê sạp tháng này, quay lại sạp hàng của mình thì thấy trong đám trẻ con có một người đàn ông cao lớn.
Chỉ cần nhìn bóng lưng anh ngồi xổm trên mặt đất cũng có thể cảm nhận được sự cao lớn.
Còn Tôn Ngộ Không trong tay anh thì thảm rồi, tô màu trông thật đáng sợ.
Miêu Miêu đi tới, không nhịn được nhắc nhở: “Em có tranh vẽ Tôn Ngộ Không, anh có muốn tô theo không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây