Anh mất tích bốn năm mới trở về, Vương Diệu Cầm có rất nhiều chuyện muốn hỏi anh, tối hôm qua nhiều người không tiện, vốn bà ta dự định sáng sớm hôm nay cùng anh nói chuyện, nhưng sáng sớm tỉnh lại người đã không thấy, sau đó bà ta ra ngoài tìm người, trở về mới nghe Hoằng Mai nói anh vừa mới đi nhà họ Vu.
Nhà họ Vu sáng nay có chuyện gì làm hàng xóm bà ta đương nhiên biết, lại ngẫm lại vừa rồi Hoằng Mai nói anh đã thừa nhận chuyện Đô Đô, trong lòng bà ta phiền não một trận.
“Đi xem Nhạc Hải Đường.” Dương Hoằng An cũng không có ý định giấu bọn họ, sau đó lại đặt rượu ở trên bàn, định đi ra ngoài vòng lại một lượt nhìn người phụ nữ kia: “Đi xem cô ấy xem mắt sẽ có kết quả gì.”
Anh cứ nói ra trực tiếp như vậy, khiến Vương Diệu Cầm hoảng sợ, nhìn anh muốn đi ra ngoài, lại vội vàng ngăn anh lại: “Con đi đâu, hiện tại mẹ có việc muốn nói với con.”
Dương Hoằng An thở phào nhẹ nhõm, nhìn thoáng qua ngoài cửa, Triệu Thúy Xuân và thím Vu lúc này đang cầm cái khung nhỏ hái cây mận kia, mà cửa nhà họ Vu nửa che nửa mở, anh căn bản không nhìn thấy tình huống bên trong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây