“Đem thịt treo lên đi.” Dương Hoằng An tự mình đi tìm sợi dây thừng, trở về lại hỏi cô: “Tối nay em làm gì ngon vậy?”
Hải Đường cười nói: “Em vốn định ăn lẩu, nhưng mấy ngày nay ở nhà ăn chán rồi, nên em xào mấy món ăn nhỏ thôi.”
Nói xong một trận, lại quay đầu lại nhìn chằm chằm người đàn ông, ngữ khí hung ác: “Em nấu cơm hương vị chắc chắn không được bằng mẹ em, anh không được phép ghét bỏ.”
Dương Hoằng An cười khẽ: “Em có làm thành thức ăn cho heo anh cũng không ghét bỏ.”
Hải Đường đá một cước về phía anh: “Còn lâu mới kém cỏi như vậy, mấy ngày nay em đã cùng mẹ học tập rất nghiêm túc đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây