Bà trở về phòng, càng nghĩ càng cảm thấy mình nên đi theo lên huyện với con cháu, nhưng bên phía con trai cả hiện tại đã sắp đến cuối thai kỳ, bà muốn đi phỏng chừng con trai cả cũng không muốn.
Nghĩ như vậy, trong lòng bà càng ngày càng khó chịu bức bối, cảm thấy để cho Triệu Thúy Xuân dạy cháu bà, chả dạy cái gì nên hồn.
Một chút nữa ăn cơm xong phải nhắc nhở Hoằng An về điều này mới được!
Vừa rồi Hải Đường và Dương Hoằng An vội vàng dán câu đối, cũng không biết Vương Diệu Cầm và hai đứa nhỏ kia nói cái gì, hiện tại nhìn khuôn mặt buồn bực của bà lúc đi vào nhà chính, trong lòng có chút muốn cười.
Cô quay đầu nhìn Dương Hoằng An, khẽ nói: “Mẹ hình như sắp tức giận rồi, anh có muốn đi xem thử như nào không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây