Trần Yên không đồng ý, khăng khăng đòi đổi phòng với nhân viên quản lý. Nhân viên quản lý cũng đến là bất đắc dĩ, lại nói: “Tôi nói bây giờ là mấy giờ rồi hả? Ngày nào chúng tôi cũng được bố trí chật kín phòng, giờ làm gì có phòng trống mà đổi cho cô?”
“Tôi mặc kệ, tôi phải đổi ngay bây giờ.” Trần Yên quyết không lùi bước.
“Tôi đã bảo bây giờ không có phòng trống để đổi cho cô cơ mà!” Nhân viên quản lý hơi phát cáu: “Giờ hơn nửa đêm tôi biết đi đâu đổi phòng cho cô hả? Không thì cô ngủ chỗ tôi nhé?”
Trần Yên mím chặt môi. Cô ta nhìn thoáng qua căn phòng rộng chưa đến ba mét vuông của nhân viên quản lý, cuối cùng đành thỏa hiệp: “Vậy cô đi theo tôi kiểm tra lại một chút.”
“Được thôi.” Giờ đã là mười hai giờ, nhân viên quản lý cũng không muốn làm ầm ĩ: “Tôi đi lên với cô kiểm tra kỹ lại xem.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây