Trần Yên mím chặt môi, bàn tay đặt bên hông cũng nắm chặt lại. Một lát sau, cô ta bò dậy khỏi giường, bật đèn, đi mở cửa.
“Ai đang gõ cửa đấy?” Con ngươi tối đen đảo quanh, cô ta bắt đầu kiểm tra tình hình trong hành lang.
Trong hành lang gỗ, cô ta ngửi được một mùi hương khó ngửi thoang thoảng đâu đó. Ngoại trừ hơn hai mét vuông quanh từ ngưỡng cửa phòng là có ánh sáng, xung quanh chìm trong bóng tối tĩnh lặng, không thấy một bóng người.
Trần Yên lấy làm buồn bực. Cô ta chợt một lúc vẫn không thấy phản ứng gì, bèn trở tay đóng cửa lại, nghiêng đầu dán tai lên ván cửa, chăm chú dỏng tai nghe.
Bên ngoài không nghe thấy tiếng động gì, ngay cả tiếng gió lùa qua khe cửa cô ta cũng chẳng nghe thấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây