Lông mày Trần Yên khẽ nhếch, đôi mắt mang theo ý cười xinh đẹp: “Đây là bí mật của tôi.”
Ánh mắt Dương Hoằng An lạnh nhạt, cất bước vào trong, lười nhác đến ghế ngồi, bảo cô ấy: “Ngồi đi.”
Trần Yên nghe ra được từ giọng anh: “Dường như anh vẫn không thay đổi.”
Dương Hoằng An không biết tại sao người phụ nữ này có thể tìm được đến đây, nhưng anh vẫn luôn duy trì quyết định của tổ chức, mặc kệ là lúc nào, giữa bọn họ cũng không thể có mối quan hệ qua lại, huống chi là sau khi đã rút khỏi.
“Cô không nên đến đây.” Giọng anh hòa hoãn và trầm: “Không nên quấy rầy cuộc sống của thành viên khác.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây