“Anh cũng vừa mới tới, cũng không thấy thằng bé.” Dương Hoằng An nói xong, gọi cô giáo Tống một tiếng, hỏi Đô Đô đi đâu rồi.
Cô giáo Tống sắc mặt mang theo ý cười: “Ngày mai là tết dương lịch, hôm nay chúng tôi sắp xếp cho các bạn nhỏ học thủ công để cho các bạn làm thiệp tặng cho ba mẹ, Đô Đô nói mẹ cậu ấy thích hoa, cho nên đã nhờ cô giáo Khương dẫn cậu bé đi tìm hoa rồi.”
Hải Đường nghe vậy sửng sốt, không biết tại sao, đột nhiên cảm thấy mũi ê ẩm đến lợi hại.
Thằng nhóc này, mùa đông lạnh như vậy làm sao có hoa gì, còn đi đâu tìm hoa?
Dương Hoằng An nhìn cô, thở dài một tiếng: “Con trai em đối với em thật tốt, cũng không biết nó có nhớ hoa tặng cho anh hay không.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây