Đô Đô nghe cô hỏi như vậy, hình như đã phục hồi tinh thần lại, một chút bối rối thoáng qua trên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại, mi mắt cong cong duỗi tay qua ôm cổ cô: “Không nói cho mẹ đâu.”
Cậu nhóc nói xong ánh mắt nhìn chằm chằm vào cổ cô một chút, đưa tay sờ một vết đỏ điểm phía trên cổ, rất nghiêm túc nói: “Mẹ, chỗ này của mẹ bị muỗi cắn nè, nó hồng hồng.”
Hải Đường nghe vậy theo bản năng giơ tay lên che chỗ bị cậu nhóc sờ qua, mặt đầy lúng túng, tối hôm qua chiến đấu quá kịch liệt, chắc chắn là người đàn ông làm đỏ cổ cô, khiến đứa trẻ hiểu lầm.
“Cái này không sao, một lúc nữa là nó tiêu mất ấy mà.” Cô vừa nói trong lòng vừa mắng người đàn ông, nếu không phải bây giờ là trời lạnh có thể mặc quần áo cổ đứng, vậy ban ngày cổ của cô có thể sẽ không thể gặp người khác rồi.
Rồi sau đó, cô chậm rãi ngồi dậy từ trên giường, cầm quần áo chuẩn bị mặc vào cho đứa bé, bây giờ cũng là bảy giờ, hôm nay vẫn còn có việc chính cần làm! Bọn họ phải đi lĩnh chứng, sau đó mới vào trong huyện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây