Dương Hoằng An hơi nhíu mày, cảm thấy ngày hỏi cưới là ngày mười quá muộn, vì thế đổi thành ngày tám. Đúng lúc ngày đó là cuối tuần, chắc Hải Đường được nghĩ. Mặt khác, ngày kết hôn phải bàn với nhà họ Nhạc, cho nên anh liệt kê một danh sách lễ hỏi đưa cho Vương Diệu Cầm xem qua.
Vương Diệu Cầm vừa nhìn thấy danh mục quà tặng có đồng hồ, xe đạp, tủ áo và tiền lễ hỏi, chăn bông này nọ, suýt chút nữa con mắt đã rơi ra ngoài.
“Con muốn cưới con gái lãnh đạo à?” Bà che ngực, tức đến không thở nổi. Không nói đến xe đạp, đồng hồ này nọ, chỉ riêng tiền lễ đã hai trăm đồng, lại thêm mua đồ và mở tiệc đãi mọi người ăn cơm, lần này không tốn một ngàn đồng chắc chắn không làm được!
Dương Hoằng An không nói đã đưa đồng hồ và xe đạp, chỉ thản nhiên nói: “Cũng nhiều, nhưng cô ấy gả sang còn dẫn theo Đô Đô, cưới vợ có con trai, vẫn là con được lời. Hơn nữa số tiền này đa phần do con tự bỏ ra, có gì mà không được?”
Vương Diệu Cầm tức giận đến mức muốn thổ huyết, đến bây giờ giữa bọn họ đã chia tiền bạc rõ ràng như thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây