“Lần trước em cũng nhìn thấy mẹ anh đã xin lỗi nhà em.” Anh nuốt nước bọt, nhìn qua một bên: “Mặc dù tính cách bà ấy cứng rắn, nhưng anh cứng rắn hơn. Nếu chúng ta kết hôn, anh sẽ không để bà ấy làm khó dễ em, em phải biết, anh nói được làm được.”
Hải Đường nghe anh nói liên tục, trong phút chốc không thể chen miệng vào.
Dương Hoằng An cười cười: “Chúng ta ở với nhau, đến lúc đó anh xin cho em được điều tới nhà thuốc bệnh viện huyện. Trong huyện, đơn vị anh có bố trí nhà ở, ở cư xá của huyện ủy, cách bệnh viện không xa, đi không quá mười phút.”
“Hoàn cảnh trong cư xá rất tốt, có rất nhiều lãnh đạo trong đó. Bên cạnh là nhà trẻ, Đô Đô ở đó có thể được đi học. Anh nghĩ em không muốn vì chuyện của hai chúng ta mà làm trễ nải tương lai của thằng bé.”
“Hơn nữa sau khi nó đi học, nếu mẹ em đi qua cũng dễ dàng. Lúc rảnh rỗi bà ấy có thể tâm sự với mấy cô trong cư xá...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây