Bà nhìn thấy Dương Hoằng An đứng dưới mái hiên, ánh mắt sáng lên vội kêu: “Hoằng An?”
“Cháu đã về rồi, mau qua đây ăn cơm, chúng ta chỉ đợi cháu đấy.”
“Cháu không muốn ăn cơm.” Đô Đô chỉ tay lên không trung, trông mong nhìn pháo hoa trên trời: “Cháu còn muốn xem pháo hoa xinh đẹp.”
Triệu Thúy Xuân nghe vậy mới để ý ở đường đối diện nhà bọn họ bày ba ống pháo hoa, mà lúc này pháo hoa trong ống còn đang nổ pháo, từng tiếng “Ầm ầm” rung động.
“Đây là cậu mua à?” Bà nhìn Dương Hoằng An, giọng nói kinh ngạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây