Nói xong, cô ôm con trai nhanh chóng dời gót đi, chưa bước được hai bước, người đàn ông phía sau lại phát ra tiếng rên rỉ.
Hải Đường quay đầu, thấy anh che ngực, nghẹn đỏ mặt, bộ dáng thở không ra hơi vươn tay về phía Nhạc Quốc Hoa.
“Nhanh, giúp anh với…” Nam nhân nói, “Anh không thở nổi.”
Nhạc Quốc Hoa nghe âm thanh trung khí mười phần của anh, thâm tâm nhìn không nổi mà chửi bới, thật sự quá không biết xấu hổ rồi, vừa nãy khí sắc rõ ràng tốt như vậy, vừa liếc mắt lại biến thành thở không nổi…
Thật cạn lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây