Hải Đường nghe vậy ngẩng đầu nhìn anh, trong lòng khẽ hừ một tiếng.
Xem ra anh còn có chút lương tâm, vừa tỉnh lại còn biết nhớ đến ân nhân cứu mạng.
Thế nhưng người ta chỉ kêu cô một tiếng liền không nói nữa.
Hải Đường đợi nửa ngày cũng không thấy anh nói tiếp, ánh mắt người đàn ông đã dừng lại trên người Dương Hoằng Mai.
Ánh mắt Dương Hoằng An lạnh đi, lúc nãy anh cũng đã có ý thức, bọn họ cãi nhau cũng không để ý đến anh, anh đương nhiên cũng nghe được câu “Không biết xấu hổ” kia xuất phát từ miệng ai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây