“Đúng, buổi tối chúng ta có thể cùng nhau ngủ.” Dương Hoằng An cười đồng ý, trong thâm tâm nghĩ nhóc con thật tốt, mình vừa nói nhóc đã cổ vũ rồi.
“Buổi tối ba sẽ kể chuyện cổ tích cho con nghe, con muốn nghe chuyện gì?” Anh rũ mắt, thân thiết xoa tóc nhóc con, hỏi.
“Cái gì con cũng muốn nghe.” Đô Đô hồn nhiên không biết chính mình đã bị rơi vào bẫy rập, nhìn anh bằng đôi con ngươi ngập nước: “Con còn muốn chơi trò cưỡi ngựa, có được không ạ?”
Đôi mắt đen nhánh lấp lánh ánh sáng, thanh âm non nớt lộ ra vài phần cẩn thận tựa như đang làm nũng, trái tim Dương Hoằng An cũng theo đó mà mềm nhũn, hắn không nghĩ ngợi mà lập tức đáp lời: “Có thể, muốn làm cái gì ba cũng sẽ nghe theo con.”
Hải Đường nhìn hai người thân thân mật mật, trong lòng có chút ghen tị, còn chưa được mấy tháng đâu, hai người này đã thân thiết như vậy rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây