Cậu nhóc gọi Dương Hoằng An là ba mình bằng giọng cao vút, Hải Đường thật sự không quen, cô đưa mắt nhìn người đàn ông đó, thấy ánh mắt của anh giãn ra, sâu thẳm trong ánh mắt lóe lên một nụ cười nhẹ.
Dương Hoằng An nâng hộp thức ăn trong tay lên nhìn cô trìu mến: “Hôm nay mẹ có nấu canh đậu xanh, để đông lạnh một chút rồi uống sẽ rất ngon, em đợi lạnh một chút hẵng uống“.
Anh nói xong đặt đồ trên bàn sang một bên, liếc nhìn ba người xung quanh: “Hôm nay tôi mang theo rất nhiều đồ ăn, mọi người có thể cùng nhau ăn“.
Trịnh Vĩnh Hưng liếc nhìn Chu Tiểu Bình, thấy sắc mặt của cô còn kém hơn lúc mới phát hiện, trong lòng anh ta không khỏi thở dài một tiếng—
Sao lại đối xử với một người mới như vậy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây