“Thật sao?” Triệu Thúy Xuân kinh ngạc, khuôn mặt bà nhanh chóng tràn đầy nụ cười nói: “Vậy ngày mai chúng ta sẽ chuyển đồ của con sang, vừa khéo bây giờ đại đội được nghỉ, không ảnh hưởng đến thời gian làm việc.”
Nhớ lại chuyện cũ ngày càng nhiều, mỗi hình ảnh cũng càng ngày càng chân thực hơn, đầu óc Hải Đường đột nhiên nghĩ đến một ý tưởng đáng sợ.
Không phải cô chính là nguyên chủ đó chứ?
Suy nghĩ này khiến ngực cô đột nhiên nhảy một cái, cũng không thể nghe được lời nói của Triệu Thúy Xuân, cô đồng ý: “Vâng, vậy ngày mai dọn nhà đi.”
Thấy cô đồng ý, Triệu Thúy Xuân rất tự nhiên ngồi vào bên cạnh cô, lại nói đến những gì Dương Hoằng An nói sáng nay nói qua cho cô: “Lời của Dương Hoằng An cũng rất đúng, mặc dù chúng ta có oán hận với cậu ấy, nhưng chúng ta phải nghĩ cho Đô Dô, con không thể ngăn cản cậu ấy đối xử tốt với thằng bé.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây