Trong lòng Nhạc Quốc Hoa cảm thấy vô cùng không thoải mái, cậu nhẫn nhịn mà hỏi anh với giọng khinh thường một chút: “Sao anh cứ gọi là mẹ vậy chứ?”
“Điều này cũng đúng, cháu đừng gọi lung tung.” Triệu Thúy Xuân vội nói: “Tránh cho người trong đội hiểu lầm, lúc đó tôi lại không thể giải thích được.”
Dương Hoằng An sảng khoái đồng ý, anh trực tiếp đạp xe đạp đến cửa công xã.
Vương Diệu Cầm nhìn anh hùng hùng hổ hổ rời đi, lại vừa rồi bà ta vô tình nghe được những lời mà đám người bên kia mắng nhà họ Dương, bà ta nổi giận thiếu chút nữa đã hôn mê bất tỉnh.
“Con nhìn xem, bây giờ trong lòng nó chỉ có mỗi nhà họ Nhạc!” Đôi mắt bà ta lộ vẻ thất vọng: “Vì Nhạc Hải Đường, nó mới về nhà chưa được một tháng đã muốn ra ở riêng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây