Đô Đô đi bộ cũng rất mệt, nhưng cậu nhóc biết nhà chú An cách đây không xa, cho nên gật đầu: “Vậy cậu đừng đi nữa, tớ sẽ về nhanh thôi.”
Cậu nhóc nói xong thì một mình đi về hướng nhà của chú An, đi được một đoạn thì nhìn thấy một cánh cửa hơi quen mắt.
Đô Đô không nhớ rõ lắm có phải cánh cửa này hay không, bởi vì cậu nhóc chỉ tới nhà chú An có một lần, nên cậu nhớ đứng trước cửa chờ chứ không vào trong, cậu nhóc sợ mình đi nhầm nhà.
Cậu nhóc đợi một lúc nhưng không ai mở cửa ra, cảm thấy hơi thất vọng, lại ngại đến gõ cửa.
Lúc cậu nhóc chuẩn bị rời đi, cánh cửa vang lên một tiếng “cạch”.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây