Nhìn gương mặt đỏ bừng vì ngừng hô hấp, Dương Hoằng An mới chậm rãi buông tay, nhìn chằm chằm cô ta cười lạnh: “Tôi mặc kệ cô có chủ ý gì, nhưng bớt giả bộ trước mặt tôi đi, nếu có lần sau, tôi không dám cam đoan mình có thể nhất thời lỡ tay bóp đứt cổ cô hay không đâu.”
Ánh mắt người đàn ông hung ác lạnh lẽo, giống như một hung thần ác sát đang tiến tới, La Phương Phỉ che môi, thần sắc mang theo hoảng sợ từng chút từng chút lui về phía sau.
“Còn nữa, sau này nhớ đừng xuất hiện trước mặt tôi và Hải Đường.” Dương Hoằng An giọng điệu nghiêm nghị: “Đừng suốt ngày bày ra bộ dáng suy nghĩ vì người khác, cô có xứng không?”
La Phương Phỉ sợ tới mức thân thể run rẩy, ngay cả thở cũng không dám phát ra tiếng, chỉ có thể nhìn anh xoay người từng chút một biến mất trước mặt mình.
Dương Hoằng An quay đi, không để ý tới cô gái phía sau sẽ như thế nào, tuy rằng anh rất rất không thích những lời cô ta vừa nói, nhưng anh phải thừa nhận, cô ta nói cũng không sai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây