“Bảo bối nói đúng, không thể tùy tiện lấy đồ của người khác.” Cô ôm thằng nhóc tới: “Nhưng người khác trả lại đồ cho chúng ta thì có thể lấy.”
Dương Hoằng An hiện tại còn nợ nguyên chủ, cho nên hiện tại anh ta chỉ là trả nợ mà thôi.
Đô Đô hiểu rõ, có mượn có trả, lần trước cậu của bé đã từng nói cho cậu bé nghe: “Vâng ạ.”
Sổ tiết kiệm Dương Hoằng An đưa là tên của anh ta, con dấu cũng vậy, hiện tại con dấu rút tiền đặc biệt quan trọng, Hải Đường vốn định giao cho Triệu Thúy Xuân bảo quản, nhưng Triệu Thúy Xuân không nhận, đẩy lại cho cô, cô liền đem đồ đạc vào phòng định tìm một chỗ cất đi.
Phòng của cô không lớn, có một chiếc giường kê sát tường, bên cạnh là một tủ quần áo rất cũ, bên trong tủ quần áo là nơi cô đặt đồ đạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây