Hai bé gái sinh đôi có những vệt đen nhem nhuốc trên khuôn mặt, đầu tóc được buộc thành một mớ hỗn độn. Cố Thanh Tùng cũng không khá hơn là mấy, thoạt nhìn có vẻ chật vật.
Ôn Noãn hỏi cậu ta: “Chú có đói không, có muốn ăn gì trước không?”
Cố Thanh Tùng gật đầu: “Đồ khô bọn em đều đã ăn hết từ lâu rồi.” Vừa nói, bụng của cậu ta và đám trẻ sôi lên, có mấy đứa trẻ sờ bụng, vẻ mặt đáng thương.
Vốn dĩ anh ta muốn vào thẳng trường đại học của Lâm Mỹ Chi tìm cô ấy, nhưng mấy ngày nay bọn họ đã ăn hết đồ khô trên tàu rồi, anh ta thì còn có thể chịu đựng được, nhưng bọn trẻ chắc chắn không thể,
Ôn Noãn đi tới, ôm lấy hai cô con gái của Cố Thanh Tùng, nói: "Đi, bác dẫn các con đi ăn lẩu."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây