Lý Thu Yến nhìn Ôn Noãn, sau đó liền cười: “Ồ, em là vợ của phó đoàn trưởng Cố nhỉ? Xinh quá ta!”
Cô ấy nói tiếp: “Trước kia ở quân đội tỉnh G không gặp em theo quân, còn tưởng là em sẽ không tới thành phố Bắc, dù sao thành phố Bắc cũng quá xa so với tỉnh trước đó.”
Ôn Noãn không biết câu phía sau của cô ấy nói có ý gì, chỉ cười đáp: “Vì xa quá nên em mới muốn theo quân, nếu không cơ hội gặp mặt sẽ càng ít đi.”
Lý Thu Yến cười: “Đúng vậy, con người mà, cơ hội gặp mặt sẽ càng ngày càng ít, tốt nhất vẫn nên trân trọng nhiều hơn.”
Sau đó cô ấy nhìn chiếc xe đẩy nhỏ mới tinh trong tay Ôn Noãn, Nhạc Nhạc đang ngồi bên trên, tò mò nhìn chằm chằm mấy người lớn họ nói chuyện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây