Ôn Noãn ngồi cạnh thùng xe hong khô tã lót, có lò sưởi nên tã lót dễ khô hơn, hai ngày một lần cô lại thay quần áo lót, nếu không đôi khi sẽ ngứa người.
Cố Thanh Hàn nhìn sang, mở miệng: “Em mệt thì đưa Nhạc Nhạc đi ngủ trước đi, chỗ anh còn một số thứ chưa làm xong.”
Ôn Noãn đối diện ánh mắt quan tâm của Cố Thanh Hàn, trong lòng cũng ấm áp.
Chỉ là cô không thể hiện lên mặt, nhẹ nhàng nói: “Không muốn, em muốn đợi anh ngủ chung.”
Tay cầm đinh của người đàn ông khựng lại, đầu cúi xuống, nhìn Ôn Noãn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây