Sau đó, đứa trẻ kia từ từ nín khóc, Ôn Noãn nhìn xung quanh, thấy đứa trẻ không còn khóc nữa thì thu hồi ánh mắt.
Dần dần có càng ngày càng nhiều người lên xe, vì là thời điểm buổi chiều không có xe nào khác, xe buýt hẳn là đã giảm bớt, có hai trạm rất nhiều người lên xe.
Ngay lập tức, xe buýt đã chật cứng người.
Đúng lúc Ôn Noãn định nhường một chỗ cho người cần thì có một bà cô ra vẻ ra lệnh: "Tôi nói này, một số người thật là ý thức kém, một người lớn dắt theo một đứa trẻ còn chiếm hai chỗ ngồi. Sao mắt lại mù thế? Chẳng lẽ không nhìn thấy trên xe có nhiều người đứng như vậy sao?"
Vì Ôn Noãn ngồi ngay trước mặt bà cô đó, không ít người nghe thấy tiếng mắng liền quay lại nhìn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây