Về anh thì mai sau mua lúc nào cũng được.
Cố Thanh Lan do dự: “Vậy…”
“Vậy cái gì mà vậy, em đã là cô dâu rồi, nhanh chọn một cái đồng hồ em thích đi.” Lý Đại Hưởng hất cằm ra hiệu cho cô ấy, bảo cô ấy mau chọn. Cố Thanh Lan nắm lấy cánh tay Ôn Noãn nói: “Chị dâu, chị giúp em chọn một chút đi, em nhìn đâu cũng thấy hoa mắt chóng mặt.” Vì đây là cửa hàng bách hoá lớn ở thủ đô, có rất nhiều nhãn hiệu đồng hồ ở đây, cũng có nhiều kiểu dáng, Không giống hợp tác xã mua bán ở Bắc Thành, một tháng mới về được có hai trăm cái đồng hồ, rất nhiều người cùng nhau tranh giành.
Ôn Noãn chỉ vào nhãn hiệu Thương Hải, nói: “Vậy thfi Thượng Hải đi, chị đã mua cho anh em một cái, chất lượng rất tốt.” Vào thời đại này, đồng hồ hiệu Thượng Hải dù sao cũng là một thương hiệu lâu đời, tuy hơi đắt nhưng chất lượng rất tốt, Cố Thanh Lan nghe vậy liền mỉm cười: “Vậy thì chị dâu bảo mua cái này thfi em lấy cái này vậy.”
Nhạc Nahcj thấy Cố Thanh Lan đang thử đồng hồ, liền kéo kéo tay Đại Hưởng hỏi: “Chú Đại Hưởng, cháu cũng muốn có đồng hồ!” Lý Đại Hưởng xoa đầu Nhạc Nhạc, cười nói: “Chú Đại Hưởng bây giờ không đủ phiếu, lần sau chúng ta sẽ mua cho cháu nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây