Lục Tư Lệnh lúc đó còn định nghĩ sẽ đốt hết mọi thứ để đi với vợ nhưng bị bà nội Ôn Noãn phát hiện ra. Vì thế, đặc biệt dặn dò ông phải để lại đống đồ này, như tin rằng một ngày nào đó đứa cháu sẽ trở về.
Nhưng bây giờ Lục Tư Lệnh nghĩ lại, ông thật sự đau lòng, vốn tưởng rằng đống đồ này không thể để lại nhưng cuối cùng ông lại đưa được đứa cháu trở về.
Năm đó, ông nhìn trúng Cố Thanh Hàn, đều anh từ phía Nam ra Bắc Thành, đây đúng là một lựa chọn đúng đắn. Nếu không có lẽ cả đời ông cũng không thể gặp lại Ôn Noãn.
Ôn Noãn thấy bức tranh trong tay Lục Tư Lệnh, nhưng vfi ánh sáng không tốt nên cô không nhìn rõ tác phẩm là của ai.
Nhưng thấy Lục Tư Lệnh nói vậy, cô đột nhiên có chút cảm động, nói: “Bà nội có lòng thật đấy, đây là bảo bối của bà, cháu sẽ giữ gìn thật cẩn thận.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây