Hoàng Nguyệt Anh thấy cô cõng theo đứa nhỏ đứng ở một bên còn Cố Thanh Hàn thì đi xếp hàng mua rau củ thì lập tức ghen tỵ nói thầm một câu với Lưu Mỹ Lệ đang ở bên cạnh: “Nhìn cô ta kìa, mua rau củ thôi mà còn phải kéo theo chồng đi. Người không biết có khi còn tưởng rằng cô ta là đại tiểu thư yếu ớt lắm không chừng.”
Vì chuyện đổi phòng ở không thành cộng với chuyện tối hôm qua lại nghe Trần Gia Vĩ nói Cố Thanh Hàn cũng không đồng ý đổi nên tâm trạng của Lưu Mỹ Lệ vẫn luôn không tốt. Lúc nhìn thấy Ôn Noãn thì cô ta hừ một tiếng: “Người ta có số tốt mà! Cô nhìn xem liệu chồng cô có chịu đến đây mua rau củ không?”
Dẫu sao trong mấy ngày Lưu Mỹ Lệ tới tháng, đau đến mức ngã xuống đất lăn lộn mà Trần Gia Vĩ nhà cô ta cũng không động một chút!
Hoàng Nguyệt Anh “xì” một tiếng, khinh thường nói: “Cũng chưa chắc, tôi nghe chiến hữu của chồng tôi nói cái cô Ôn Noãn kia có tiếng ham ăn biếng làm ở quê. Việc trong nhà bất kể là nấu cơm hay là thay tã cho đứa nhỏ cũng không thèm động vào, vì chuyện này mà mẹ chồng của cô ta rất ghét cô ta, cho nên bà ta mới cho cô ta tới thành phố Bắc theo quân đấy.”
“Cô xem, trước kia cô ta không đi theo phó đoàn trưởng Cố theo quân ở tỉnh mình, ngược lại lại đến lúc thành phố Bắc trời giá rét thế này mới theo, không phải là do bị tội sao? Điều kiện bộ đội tỉnh G tốt hơn nhiều so với chỗ chúng ta ,à.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây