Lục Minh Đức thở dài: “Nói đến nhà máy của chúng cháu, trước đây cũng cho cháu nhà nhưng lúc đó không cần, bây giờ nhất định sẽ không chờ nữa.”
Trần Thu Nga nghe chồng nói vậy, lập tức lặp lại lần nữa: “Đúng đó bác cả, nếu không phải không còn cách nào khác thì cháu cháu cũng sẽ không nói với bác chuyện này, thật sự là không còn cách nào cả.”
“Bác thì lại không như thế rồi, bộ đội có thể cho bác một căn hộ, còn vị này…”
Trần Thu Nga nhìn Ôn Noãn rồi nói: “Con bé này tên Ôn Noãn đúng không? Thím nghe nói chồng cháu là quân nhân, bộ đội cũng sẽ cấp nhà cho. Thím thấy dù sao chúng ta cũng là họ hàng, với lại cũng ở Tứ Hợp Viện lâu như vậy rồi, quen rồi, hàng xóm gần đó cũng thân thiết. Các cháu qua đó sống có khi lại không quen, không bằng chuyển nhượng lại cho chúng tôi, cháu xem thế nào?
Hai người không phải lo, cháu không lấy trắng đâu, cháu sẽ đưa tiền!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây