Lục Minh Đức thấy vậy lập tức lên giọng nói: “Dù gì lâu lắm rồi chúng ta không gặp bác cả rồi, tối nay cùng nhau ăn một bữa cũng được. “
Chú Triệu nghe vậy, hận muốn cầm chổi lên đuổi tên vô sỉ này ra ngoài, nhưng mẹ Trần dùng anh mắt chặn ông ấy lại, nói: “Vội gì, cứ để họ đợi đi.”
Bọn họ không hề biết, Lục Tư Lệnh không muốn đến tìm bọn họ, bây giờ lại đến tận cửa rồi, sao có thể để họ rời đi chứ?
Lục Minh Đức kéo Trần Thu Nga ngồi xuống, lại đợi thêm hơn nửa tiếng nữa.
Lúc Trần Thu Nga đang định bảo mẹ Trần gọi cho Lục Tư Lệnh lần nữa thì cuối cùng ở ngoài cửa cũng đã truyền đến tiếng xe ô tô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây