“Ngoan vậy sao, vậy thfi ông tặng thêm cho cháu một que nhé.” Ông lão lại lấy một que kẹo hồ lô đưa cho Nhạc Nhạc, nhưng cô bé không nhận, quay đầu nhìn Ôn Noãn, như đang hỏi y kiến cô.
Ôn Noãn tiến lên hai bước, nói với ông lão kia: “Ông ơi, cám ơn ý tốt của ông, nhưng chúng cháu vừa mới ăn cơm xong nên không ăn hết được nhiều như thế.”
Nhạc Nhạc một tay cũng không cầm được, nên cười ngọt ngào nói: “Ông ơi, cháu không cần ạ, cháu cám ơn ông.”
Nói xong, Nhạc Nhạc chạy đến chỗ Ôn Noãn, đưa cho cô một que kẹo hồ lô trước:
“Mẹ ơi, của mẹ này.” Ôn Noãn nhận lấy, cười nói: “Được, cám ơn kẹo của Nhạc Nhạc nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây