Ôn Noãn vừa nghe thấy tư lệnh Lục nói có thể đi được là cô đã lập tức lấy mũ từ trên vách tường ra đội vào, sau đó lại cầm theo một ít thịt dê mang từ ban cấp dưỡng về, cười nói: "Cùng đi đi, dù sao Bao Bao với Dục Dục cũng đang ngủ, chắc là hai đứa không tỉnh dậy nhanh vậy đâu."
Hơn nữa thật ra hiện tại cũng không muộn lắm, chỉ là vào mùa đông ban ngày sẽ ngắn hơn cho nên sắc trời mới tối nhanh như vậy.
Cố Thanh Hàn thấy vợ đã đeo găng tay xong thì nói: “Vậy chúng ta cùng nhau đi qua xem mấy đứa nhỏ thế nào.”
Anh biết là Ôn Noãn sẽ không mặc kệ họ, thế nhưng việc bọn họ có thể làm được cũng chỉ là quan tâm đến tụi nhỏ hơn, còn về việc của người lớn thì cho dù là lãnh đạo cấp cao ra mặt cũng sẽ có kết quả như vậy.
Tư lệnh Lục chắp tay sau lưng đi về phòng nghỉ ngơi, sau đó cũng bình tĩnh nói: “Vậy ông sẽ để mắt tới mấy đứa nhỏ ở đây, các cháu đi đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây