Cũng không biết có phải đã quen với sự tồn tại của Cố Thanh Hàn hay không mà cô cũng không còn giống như trước kia, mỗi lần cho đứa nhỏ bú sữa lại chạy về phòng đóng cửa lại, hiện tại cô đã trực tiếp cởi cúc áo bông cho con bú.
Dường như đã mấy ngày rồi đứa nhỏ được uống sữa nên hai tay đều nắm lấy quần áo của Ôn Noãn rồi đột nhiên kéo lên, hai chân dùng sức đạp mạnh vào tay vịn trên sô pha.
Cố Thanh Hàn mang nước bẩn đã dùng để lau sạch đồ đạc đi vào phòng bếp, anh đặt trên bệ bếp sau đó cầm miếng giẻ lau lau đi lau lại, mãi đến khi chậu nước ấm trở nên lạnh như băng thì anh mới trở lại phòng khách.
Ôn Noãn còn tưởng rằng ăn màn thầu sẽ không đủ no, có lẽ đêm nay cô phải chịu đói bụng, nhưng khi nhìn thấy trong chậu tráng men là ba cái màn thầu to bằng mặt cô thì bỗng dưng cô lại cảm thấy mình đúng là vẫn chưa trải hết sự đời.
Thì ra đây mới là mần thầu của người phương bắc!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây