“Ừ.” Cố Thanh Hàn nghịch bàn tay trắng muốt của Ôn Noãn, anh nhéo nhéo, không cam lòng nói: “Được rồi, vậy em ngủ tiếp đi nhé.”
Ôn Noãn nhìn bóng lưng rời khỏi phòng của Cố Thanh Hàn, sau đó trở mình ôm Nhạc Nhạc, hôn lên khuôn mặt tròn trịa của cô bé.
*
Cố Thanh Hàn đi ra khỏi phòng, Triệu Ngũ Châu lập tức tò mò nhìn quanh một cái, hỏi anh: “Tụi nhỏ vẫn chưa dậy à?”
Hình như Triệu Ngũ Châu đã nghe thấy tròng phòng có tiếng động gì đó, lẽ nào là Ôn Noãn ngủ nướng không muốn dậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây