Có thể bởi vì gần đây ăn ngon ngủ kỹ, lúc nãy khuôn mặt trắng nõn của Ôn Noãn hơi ửng hồng, khiến anh cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.
Cố Thanh Hàn nghe tiếng động trong phòng tắm, biết mẹ Trần sắp đi ra rồi, liền nhanh chóng hôn lên mặt Ôn Noãn một cái.
Giọng nói khàn khàn: “Đợi em ở cữ xong rồi anh làm cho em.”
Ôn Noãn bĩu môi: “Không phải anh muốn cho em ở cữ hai tháng sao? Vậy chẳng phải vẫn còn hơn một tháng sao?”
“Dù sao bây giờ em cũng không có việc gì làm, thành phố Bắc cũng sắp vào mùa đông rồi, cứ xem như cho bản thân nghỉ ngơi đi.” Cố Thanh Hàn thấy cô có chút không vui, lại múc cho cô một ít canh, lần này đến lượt anh đút vợ uống canh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây