Chú Triệu cũng ở lại khu tập thể khoảng nửa tháng, mỗi ngày đều cùng với mẹ Trần hầm các loại canh gà và xương ống cho cô uống, cho dù ngon thế nào, Ôn Noãn uống liên tục gần nửa tháng cũng bắt đầu ngán rồi.
Buổi sáng hầu như Cố Thanh Hàn đều đến đoàn bận rộn, mãi cho đến chập tối mới về nhà, nhưng tối nay lại trễ hơn một chút, hơn chín giờ mới về đến nhà.
Ôn Noãn thấy mẹ Trần đã đi tắm, liền múc một chén canh gà hạt dẻ mà mẹ Trần vừa hầm lúc chập tối, “Thanh Hàn, anh qua đây, nhân lúc còn nóng thì tranh thù uống đi.”
Thành phố Bắc đang dần trở lạnh, nhưng vì tiết kiệm chút than để ứng phó với mùa đông giá lạnh, nhà họ vẫn chưa bắt đầu đốt bếp lò.
Trước khi mẹ Trần đi tắm đã hâm nóng lại cho cô, nhưng Ôn Noãn thực sự đã không uống nổi nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây