Cố Thanh Hàn cười khinh bỉ: “Khi một người cho rằng bản thân tìm được một chỗ dựa, nhưng kết quả lại là một hố lửa, đương nhiên sẽ nhớ về những điều tươi đẹp trước kia.”
Ông Triệu thở dài, gật đầu: “Yên tâm, tôi sẽ không đi gặp ông ta.”
Kiếp này cũng sẽ không.
Ôn Noãn nhìn ông Triệu một cái rồi an ủi: “Ông Triệu, đều đã qua rồi, sau này ông chắc chắn sẽ tốt hơn bây giờ nhiều.”
Nếu không phải người đó, ông Triệu cũng không đến nổi bị giáng chức tám năm, thời gian này đủ dài đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây